Chương 7. Không nên sống vì tình yêu

547 40 2
                                    


Chương 7. Không nên sống vì tình yêu

***


Loa phát thanh phát ra âm nhạc cảm động, phiêu đãng khắp nơi trong vườn trường, hoa cỏ cũng đung đưa theo. Giảng viên mặc trang phục chỉnh tề cầm cây trỏ bảng, vặn nhỏ âm lượng của loa phát thanh trong phòng học, sau đó đập cây trỏ bảng trên bàn, phát ra âm thanh kinh người: "Ngày mai là đại hội thể thao, các anh chị còn mang bộ dáng này?"

"Bởi vì chúng em mới vừa được nghe nói thôi ạ."

"Coi như là kiểm tra đột xuất thân thể của các anh chị như thế nào thôi."

"Cuộc kiểm tra quái quỷ gì đây! Chúng em là sinh viên đại học, còn cái gì mà đại hội thể thao, hồi năm nhất cũng không có cái này." Bọn học sinh oán trách, Kha Bố cũng đứng trong hàng ngũ oán trách. Từ nhỏ đến lớn, trong những hoạt động mà trường tổ chức, cậu rất ghét đại hội thể thao. Cậu không muốn vận động, cũng không muốn cổ vũ người khác cố lên.

"Học viện Thánh Kiệt mỗi hai năm sẽ tổ chức đại hội thể thao một lần." Giảng viên đè hai tay lại trên bàn, trịnh trọng nói chuyện lạ: "Lớp chúng ta phải vô địch, nghe rõ lời của tôi chưa, phải vô địch, nếu không tôi sẽ để cho các anh chị trải qua những ngày tháng địa ngục của cuộc sống học tập năm lớp 12 một lần nữa!" Kha Bố cảm thấy nhức đầu, còn 3 chương nữa, cái thể loại vận động mình cực ghét này, không phải là cố ý đối nghich với mình sao?!

"Thầy ơi, không giống thầy thường ngày chút nào, lại quan tâm thứ hạng sao?"

"Biết vô địch sẽ được thưởng gì không?" Thầy xoa xoa ngón cái và ngón trỏ, ngay sau đó đề cao âm lượng: "Lũ ngốc, không chỉ tôi được tiền thưởng mà các anh chị cũng được lợi." Hứng thú của bọn học sinh trong nháy mắt được nhắc tới, vểnh tai lên nghe.

"Các anh chị có thể lấy được tiền thưởng, đồng thời cũng hưởng được đãi ngộ đặc biệt đó là có thể vô cớ cúp học 7 ngày." Hai lợi ích như vậy đối với bọn học sinh cũng tràn đầy cám dỗ. Thiếu tiền thì cần tiền thưởng, không thiếu tiền thì cần ngày nghỉ, cơ hồ đại đa số học sinh đối với việc nghỉ học cũng ôm mong đợi nhiệt tình. Cho dù không có kế hoạch hay sắp xếp, cho dù áp lực học tập rất nặng, cho dù biết rõ nghỉ học là một hành động ảnh hưởng tới học tập, nhưng vẫn là muốn nghỉ. Thật là hết cách, còn chưa phải đối mặt với xã hội và cuộc sống, cũng chỉ có tiền đồ như vậy thôi.

"Hạng 3 cũng sẽ được thưởng sao?" Kha Bố giơ tay đặt câu hỏi.

"Trường chỉ thưởng cho hạng nhất thôi. Vì công bằng, không thông báo trước tránh cho sự chuẩn bị và rèn luyện trước, thời gian tổ chức đều rất là đột ngột."

"Vậy có mấy bộ môn thi đấu ạ? Chọn hạng nhất thế nào?"

"Chỉ có một bộ môn, cuộc thi tiếp sức. Thi trong ngày là xong rồi, trường học không có nhiều thời gian để lãng phí như vậy. Các anh chị chỉ còn dư lại hôm nay để chuẩn bị."

"Ở phương diện này trường học có phải là quá gian trá hay không, hôm nay là thứ bảy, hai ngày này vốn là ngày nghỉ, các người lại tổ chức hội thao như vậy!"

Cậu ấy là Chi Lý đại nhân - Phần 2 - AngelinaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ